28.7.15

Sự phản nghịch dịu dàng nhất


Chỉ mong tôi có thể luôn luôn nhắc nhở bản thân: Những gì tôi nhìn thấy nhiều hơn những gì tôi hiểu được; những thứ tôi không nhìn thấy nhiều hơn những thứ tôi nhìn thấy. Mọi phê phán giản đơn thô bạo chỉ chẳng qua là sự phê phán của tôi đối với ảnh chiếu tự tâm mà thôi.

Chỉ mong tôi có thể thường xuyên nhận ra: Khi tôi cảm thấy người khác không tốt, rất nhiều lúc chỉ là vì họ và tôi khác nhau. Không nên xem mình là đáp án tiêu chuẩn, toan trắc nghiệm độ sinh động của thế gian này.

Bởi vì thấu triệt rằng thế giới rộng lớn và đa dạng, đồng thời nhận biết rằng cái tôi hạn chế và hẹp hòi, do đó cho phép mình không hiểu người khác, cũng cho phép họ không hiểu mình; thế nên không định ngự trị ý chí của người khác, cũng không dễ dàng đặt mình vào hệ thống đánh giá mà họ đặt ra – Đây đại khái chính là nỗi cô độc tự do nhất, sự phản nghịch dịu dàng nhất.

(Trát-tây-lạp-mẫu Đa-đa)

No comments:

Post a Comment