Con ta, thấy con thu xếp hành trang, con muốn đi đến phương nào? Con đi, ta đương nhiên không ngăn cản con, ngược lại, ta sẽ trông nom con - ở mọi khoảnh khắc, mọi ngóc ngách. Nhưng trước khi con buộc yên ngựa, hãy tới bên chân ta, ngồi yên, lặng lẽ, nghe ta nói thêm một lần.
Con ta, bên ngoài chính là nhân gian khói lửa, ta không có thất bảo cho
con hưởng dụng, thậm chí không đúc một thanh trường kiếm hộ thân cho
con, song ta có một câu nói tặng con, ghi nhớ nó, con sẽ vô địch.
Con ta, phải trái của nhân gian không giống như tóc đen trong bơ, thấy được rõ ràng; nó là tuyết đọng lâu năm của núi tuyết, từ lâu đã nén thành băng cứng, nung cũng không tan chảy, cắt cũng không đứt đoạn.
Nếu có người hiểu lầm con, hãy mỉm cười giải thích, đừng dùng tư thái biện bác. Con xem gió cứ quất vào đống đá mani, nhưng đá chẳng hề cự nự, chỉ âm thầm kiên trì. Nếu y không muốn nghe con giải thích, hãy mỉm cười trầm mặc, nên tin rằng rất nhiều lời không nhất thiết phải nói, vì nhân quả đã biết.
Nếu có người đố kỵ con, hãy ưu nhã giữ khoảng cách, đừng dùng tư thái khiêu khích. Con xem chim sẻ cứ ghen ghét chim ưng, song chim ưng chẳng hề để bụng, chỉ bay đi xa tít. Nếu y khăng khăng đến gần con, hãy bình tĩnh chờ đợi, nên tin rằng rất nhiều việc ắt phải xảy ra, con không khống chế nổi, nhưng nhân quả sẽ biết.
Nếu có người làm tổn thương con, hãy thông minh né tránh, đừng dùng tư thái quyết đấu. Con xem thợ săn cứ đuổi bắt sư tử tuyết, thế mà sư tử tuyết chẳng hề đánh trả, chỉ nương ánh trăng lững thững đến đầu vách núi không ai tới được. Nếu y đã làm tổn thương con, đừng toan tính trả thù, cần hiểu con không phải là phán quan công chính, nên làm sao hoàn trả, nhân quả biết.
Nếu có người thương yêu con, hãy thản nhiên tiếp nhận, không cần tư thái khiêm tốn. Con xem ánh dương chiếu rọi sen tuyết, sen tuyết chẳng hề từ chối, dùng toàn bộ sinh mệnh để nở rộ. Nếu yêu con là sở tại của tất cả niềm vui trong hết thảy năm tháng của người ấy, thế thì lẽ đương nhiên được yêu mới là sự khảng khái lớn nhất của con, đừng so đo đậm nhạt, nặng nhẹ, thật giả, nhân quả tự nhiên sẽ biết.
Con ta, đi thôi, lên ngựa, nhớ lời ta. Từ nay cho đến khi chứng đạo quả bồ đề, tâm của ta và con mãi luôn ở bên nhau.
(Trác-tây-lạp-mẫu Đa-đa)
Con ta, phải trái của nhân gian không giống như tóc đen trong bơ, thấy được rõ ràng; nó là tuyết đọng lâu năm của núi tuyết, từ lâu đã nén thành băng cứng, nung cũng không tan chảy, cắt cũng không đứt đoạn.
Nếu có người hiểu lầm con, hãy mỉm cười giải thích, đừng dùng tư thái biện bác. Con xem gió cứ quất vào đống đá mani, nhưng đá chẳng hề cự nự, chỉ âm thầm kiên trì. Nếu y không muốn nghe con giải thích, hãy mỉm cười trầm mặc, nên tin rằng rất nhiều lời không nhất thiết phải nói, vì nhân quả đã biết.
Nếu có người đố kỵ con, hãy ưu nhã giữ khoảng cách, đừng dùng tư thái khiêu khích. Con xem chim sẻ cứ ghen ghét chim ưng, song chim ưng chẳng hề để bụng, chỉ bay đi xa tít. Nếu y khăng khăng đến gần con, hãy bình tĩnh chờ đợi, nên tin rằng rất nhiều việc ắt phải xảy ra, con không khống chế nổi, nhưng nhân quả sẽ biết.
Nếu có người làm tổn thương con, hãy thông minh né tránh, đừng dùng tư thái quyết đấu. Con xem thợ săn cứ đuổi bắt sư tử tuyết, thế mà sư tử tuyết chẳng hề đánh trả, chỉ nương ánh trăng lững thững đến đầu vách núi không ai tới được. Nếu y đã làm tổn thương con, đừng toan tính trả thù, cần hiểu con không phải là phán quan công chính, nên làm sao hoàn trả, nhân quả biết.
Nếu có người thương yêu con, hãy thản nhiên tiếp nhận, không cần tư thái khiêm tốn. Con xem ánh dương chiếu rọi sen tuyết, sen tuyết chẳng hề từ chối, dùng toàn bộ sinh mệnh để nở rộ. Nếu yêu con là sở tại của tất cả niềm vui trong hết thảy năm tháng của người ấy, thế thì lẽ đương nhiên được yêu mới là sự khảng khái lớn nhất của con, đừng so đo đậm nhạt, nặng nhẹ, thật giả, nhân quả tự nhiên sẽ biết.
Con ta, đi thôi, lên ngựa, nhớ lời ta. Từ nay cho đến khi chứng đạo quả bồ đề, tâm của ta và con mãi luôn ở bên nhau.
(Trác-tây-lạp-mẫu Đa-đa)