8.1.14

Kiếp trước

Kiếp trước, chúng ta hẳn cũng giã biệt bên dòng suối thế này!

Nếu không, tôi từ đường núi suốt chặng đi đến, lòng vốn rất bình tĩnh, nhưng khi tôi thấy dòng suối này, do đâu lòng lao xao như sóng nước? Không khí mát lạnh xung quanh khiến tôi cảm thấy một cơn lạnh giá đáng sợ không rõ nơi nào chảy đến.

Lấy suối làm gương, tôi cố gắng muốn biết, dòng suối này và tôi có nhân duyên thế nào? Hoặc là, tôi làm sao ở bờ này của suối, nhìn bóng dáng bạn dần xa? Hoặc là, cùng ở một bờ, bạn xuôi xuống hạ du, còn tôi lại ngược dòng mà lên?

Tôi chẳng soi ra gì cả, vì suối quá xao động.

Lúc này đã là mùa xuân rồi! Cỏ đang xanh, hoa đang nở, nắng đang ấm, vì sao nước suối lại có cảm giác lành lạnh mà trống vắng nhỉ?

Nghĩ là có quan hệ không thể biết với kiếp trước xa xưa.

Vào ngày xuân, đứng bên suối, đặc biệt có thể cảm nhận được sinh mệnh là một dòng suối, chẳng tỏ từ đâu chảy đến, chẳng tường chảy về nơi đâu.

Tôi lúc này, dường như là, một phiến lá vừa rơi xuống trong sông suối chảy xiết.


(Lâm Thanh Huyền)

No comments:

Post a Comment