Loan Loan:
Vào ngày thứ 68 kể từ khi con chào đời, bà ngoại
thân yêu của ba, bà cố ngoại của con qua đời. Ba hủy bỏ vé máy bay về
Bắc Kinh, bay đến Thâm Quyến đưa bà cố ngoại của con rời khỏi. Nhìn thấy
bà ngoại khóc rất đỗi đau lòng bên cạnh bà cố ngoại, ba nói với bà
ngoại hết lần này đến lần khác, rằng bà cố ngoại không hề thật sự rời
khỏi: hình dáng của bà ở lại trên người chúng ta, câu chuyện bà tặng
đường cho người làm khiến chúng ta học được thiện lương, nỗi vất vả của
bà khiến gia đình thịnh vượng, sinh mệnh của bà đã biến thành của chúng
ta, sinh mệnh của chúng ta cũng sẽ biến thành của con, còn bà dùng hết
sinh mệnh của mình, đã ra đi.
Đây kỳ thực mới là chân tướng của sinh mệnh. Sinh mệnh là một cuộc sáng tạo mang tính phá hoại.
Ba ở phòng đẻ nhìn con sinh ra, sự chào đời của con mang lại đau đớn
cực lớn cho mẹ con. Sữa hàng ngày con bú, đến từ sự tiêu hao thân thể
của mẹ. Khi con từ từ lớn lên, vóc người dung mạo của mẹ con cũng đều
dần dần biến đổi, sức sống từ trên người mẹ chuyển đến trên người con.
Sau sáu tháng tuổi con bắt đầu ăn nước cháo, nói theo nghĩa rộng, cần
phải hủy đi sinh mệnh của một số thực vật. Sau này con thích ăn thịt bò,
lạp xưởng, cần phải hủy đi sinh mệnh của một số động vật. Để tiếp diễn
sinh mệnh của con, con phải kết thúc sinh mệnh của chúng, sinh mệnh của
chúng biến thành của con. Tuy nghe có vẻ tàn khốc, nhưng đây là kiến
thức thông thường. Sau khi con bước vào xã hội, kiến thức thông thường
này sẽ bị rất nhiều thứ che đậy, rau xanh và thịt đều sẽ được cẩn thận
đóng gói trong túi thực phẩm của siêu thị, câu chuyện của người thắng và
kẻ thua được chia ra để kể, đến nỗi con mãi mãi không nhìn thấy - khi
con đang sáng tạo, con cũng nhất định đang phá hoại.
Do đó,
Loan Loan, điều quan trọng không phải là sống một cách thận trọng dè
dặt, không làm tổn thương ai, không đắc tội với ai, khiến ai cũng đều
yêu thích con, điều này không thể nào. Mấu chốt là sáng tạo sinh mệnh
của bản thân con - để mình sống có ý nghĩa, sống thật đặc sắc, sống sao
cho bản thân xứng đáng với những chú bò, cừu, lợn vì con mà mất đi sinh
mệnh, xứng đáng với những người trút sức sống vào cho con. Sinh mệnh tốt
không phải là hoàn mỹ, cũng không phải là an toàn, mà là xứng đáng.
Chuyện thứ hai mà ba muốn nói là về thế giới. Loan Loan, thế giới này
không hề công bằng. Không rõ sau khi con lớn lên, cô giáo trong nhà trẻ
sẽ dạy con thế nào. Khi con mới chào đời, có một dì tên là Nguyệt Tẩu
làm việc trong nhà chúng ta, hàng ngày dì ấy chỉ ngủ vài tiếng, mỗi ngày
hơn 30 lần bị tiếng khóc quấy của con gọi đến, nhưng vẫn tràn đầy yêu
thương dỗ dành con, vỗ về con. Dì ấy thật lòng yêu thích con, tuyệt đối
không phải là vì tiền. So với nỗi cực nhọc của dì ấy, thu nhập của dì ấy
không hề cao, dì ấy đang làm một công việc mà ba mẹ không ao ước, nhưng
có rất nhiều người hâm mộ dì ấy.
Dì của con không hề ngốc hơn
chúng ta, cũng cố gắng như ba mẹ của con vậy, nhưng cuộc sống của dì ấy
không tốt như chúng ta, điều này không hề công bằng. Một tháng đầu tiên
sau khi con chào đời, thời gian dì ấy ở bên cạnh con còn nhiều hơn ba và
mẹ. Nhưng đợi con lớn lên, con sẽ quên dì ấy, mà nhớ ba mẹ. Điều này
cũng không xem là công bằng. Cho dù như thế, vẫn có rất nhiều các dì
khác hâm mộ dì Nguyệt Tẩu của con, vì có lẽ họ vất vả hơn, nhưng không
có được thu hoạch đồng dạng, điều đó càng không công bằng.
Loan
Loan thân yêu, thế giới này không hề công bằng. Sự cố gắng có thể thay
đổi số phận ở một mức độ nhất định, nhưng chưa chắc có thể thay đổi hoàn
toàn.
Vì vậy con phải ghi nhớ, so sánh với người khác là không
có ý nghĩa. Đó tuy là phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người, nhưng đó
là một kiểu tự giày vò mãi mãi không có ngày yên ổn, tuyệt đối không có
mưu mẹo chiến thắng. Nếu con có năng lực, hãy nhớ phải so sánh với chính
mình, để bản thân sống tốt hơn. Hiểu tâm của mình có bao lớn. Làm phép
cộng cho đời người mang đến vui vẻ, làm phép trừ mang đến yên tâm, cộng
cộng trừ trừ đến khi khiến bản thân thoải mái. Thế giới tuy không cung
cấp cuộc sống hoàn mỹ cho mỗi người, nhưng cho mỗi người tài nguyên đầy
đủ để đạt được những thứ họ cần có.
Nếu con có thể sống tốt hơn
một chút, thế thì hãy giúp đỡ những người sống kém hơn con - nhất là
những người sống chưa đủ tốt nhưng vẫn rất cố gắng, con và họ có khả
năng nhất để thay đổi thế giới này. Phải có lòng tin đối với thế giới,
nó đang trở nên tốt đẹp. Làm sao tìm được cơ hội này? Quan sát kỹ những
người bên cạnh con, kể cả bản thân con. Sau lưng phiền phức của con
chính là thiên mệnh của con.
Chuyện thứ ba mà ba muốn nói là về
quan hệ giữa con và thế giới. Con phải sống nghiêm túc một chút. Khoảng
thời gian từ khi con sinh ra đến khi rời khỏi, chỉ có hơn ba mươi ngàn
ngày, mà đợi đến lúc con có thể đọc lá thư này, con đã tiêu mất hơn hai
ngàn ngày rồi. Và cả hơn bốn ngàn ngày cuối cùng, con sẽ già nua đến nỗi
chẳng còn bao nhiêu tinh lực. Cho nên, nhớ phải sống nghiêm túc.
Thế thì, sau khi nghiêm túc và cố gắng chắc chắn có thể thành công ư?
Ba muốn kể với con một câu chuyện cổ tích về ngân hàng cố gắng:
Có một người tên là Thượng đế, ông ấy đã mở một ngân hàng cố gắng.
Mỗi một người đều có một tài khoản cố gắng mang tên mình. Hàng ngày mỗi
người đều gửi cố gắng của mình vào trong đó. Có người gửi nhiều, có
người gửi ít. Có người hôm sau đã rút ra, có người thì rất nhiều năm sau
rút ra hết một lần.
Thượng đế đang làm gì nhỉ?
Thượng
đế phải bảo đảm các khoản mục sổ sách của mỗi người đều công bằng, không
được có ghi chép sai sót. Thượng đế còn phải đánh dấu những khách hàng
thẻ vàng gửi cố gắng vào nhiều nhất, phân phối cho họ nhiều đền đáp hơn.
Thượng đế rất bận rất bận.
Nhưng nếu cứ như vậy, luôn là vài người cố gắng nhất ấy có đền đáp nhiều nhất, thì công việc này cũng quá không thú vị.
Do đó cứ cách mười năm, Thượng đế liền chọn ra tất cả các khách hàng
thẻ vàng, rút thưởng một lần, sau đó tùy thời cơ chia một phần thành
công cực lớn cho người may mắn trúng thưởng đó.
Vì vậy, Loan
Loan, chỉ cần cố gắng, thì sẽ có đền đáp hợp lý. Còn những thành công to
lớn kia, thường thường đến từ vận may - nhưng hãy xác định trước tiên,
con đã cố gắng lấy được thẻ vàng.
Loan Loan thân yêu, hoan nghênh con đến thế giới này.
Nhớ phải sống cho đặc sắc, sống cho nghiêm túc, so sánh với chính mình.
Mong con sống cuộc sống mà ba chưa từng nhìn thấy và hiểu được.
(Cổ Điển)
No comments:
Post a Comment