Thiếu niên
Thiếu niên người vẫn trẻ trung như xưa chăng?
Lúc tóc ta đã lốm đốm bạc màu
Thiếu niên
Thiếu niên người cứ an nhiên bất động chăng?
Khi đời ta từng phiêu bạt rất lâu
Thiếu niên
Thiếu niên người còn tin tưởng tốt đẹp chăng?
Nơi cửa hẹp thói đời ta hành tẩu
Thiếu niên
Người không thể già đi
Không thể
Người phải kiên cường ở lại trên bờ năm tháng
Tất thảy những gì nặng nề, lưu lạc và hư vọng
Hãy để mình ta bươn chải, cưu mang
Còn người
Chỉ cần khoác tấm áo trắng cho ánh dương chiếu sáng
Người phải mỉm cười xán lạn
Đợi ta toàn thân gió bụi
Trở về đón nhận, dịu dàng.
(Trát-tây-lạp-mẫu Đa-đa)
Thiếu niên người cứ an nhiên bất động chăng?
Khi đời ta từng phiêu bạt rất lâu
Thiếu niên
Thiếu niên người còn tin tưởng tốt đẹp chăng?
Nơi cửa hẹp thói đời ta hành tẩu
Thiếu niên
Người không thể già đi
Không thể
Người phải kiên cường ở lại trên bờ năm tháng
Tất thảy những gì nặng nề, lưu lạc và hư vọng
Hãy để mình ta bươn chải, cưu mang
Còn người
Chỉ cần khoác tấm áo trắng cho ánh dương chiếu sáng
Người phải mỉm cười xán lạn
Đợi ta toàn thân gió bụi
Trở về đón nhận, dịu dàng.
(Trát-tây-lạp-mẫu Đa-đa)
No comments:
Post a Comment