Tình yêu bắt đầu từ bàn ăn, cũng dần dần mất đi trên bàn ăn.
Cuộc hẹn hò lần đầu tiên, luôn không thể thiếu bàn ăn, có lẽ là một bữa
cơm tối mà hai người cùng ăn, có lẽ là một tách cà phê, có lẽ là một ly
rượu cocktail trong quán bar huyên náo.
Lần đầu tiên như thế, chúng ta luôn cố gắng thể hiện mặt tốt đẹp nhất của mình.
Từ đó về sau, chúng ta cùng trải qua vô số thời gian trên bàn ăn.
Đương nhiên không phải mỗi một lần đều vui vẻ, có lúc chúng ta sẽ cãi cọ, sau đó giận dỗi, chẳng nói câu nào.
Em nhớ em đã rơi không ít nước mắt bên bàn ăn. Thế nhưng, ngày mai của ngày mai, chúng ta vẫn sẽ cùng ăn cơm, quên đi nước mắt từng rơi, quên đi lần trước vì sao tranh cãi.
Mãi đến một ngày, chúng ta không yêu nhau nữa, bữa cơm cuối cùng ăn với nhau đã trở thành bữa tối cuối cùng.
Nếu chúng ta không tránh khỏi phải ăn bữa tối cuối cùng, uống chai rượu cuối cùng, chúng ta sẽ ăn gì? Lại sẽ ăn ở đâu?
Mỗi người luôn chết đi từng chút từng chút một.
Có người nói, chỉ cần xem mỗi một ngày đang sống đều là ngày cuối cùng để sống, thì sẽ vui vẻ hơn nhiều. Thế nhưng, khi bạn yêu một người, thì hoàn toàn không thể nào xem mỗi một bữa cơm khác nhau cùng ăn với chàng đều là bữa tối cuối cùng.
Chúng ta luôn hy vọng mãi mãi không có bữa tối cuối cùng.
Nếu như có thể, em muốn cùng ăn với anh mãi đến vĩnh viễn, thấy chúng ta đôi bên dần dần suy yếu trên bàn ăn, mắt già rồi, không nhìn thấy chữ nhỏ trên hóa đơn, dạ dày nhỏ rồi, chỉ có thể ăn một tí ti như thế, răng cuối cùng cũng rụng sạch cả.
Người em yêu chung quy sẽ giống như em, từng chút từng chút già đi bên bàn ăn.
Đến một ngày nọ, em chỉ mong em là người ngã xuống đầu tiên đó.
Cũng giống như mỗi bữa cơm chúng ta cùng ăn sau khi quen biết, rượu em uống không hết, hôm ấy, anh cũng cạn hộ em nhé.
(Trương Tiểu Nhàn)
Lần đầu tiên như thế, chúng ta luôn cố gắng thể hiện mặt tốt đẹp nhất của mình.
Từ đó về sau, chúng ta cùng trải qua vô số thời gian trên bàn ăn.
Đương nhiên không phải mỗi một lần đều vui vẻ, có lúc chúng ta sẽ cãi cọ, sau đó giận dỗi, chẳng nói câu nào.
Em nhớ em đã rơi không ít nước mắt bên bàn ăn. Thế nhưng, ngày mai của ngày mai, chúng ta vẫn sẽ cùng ăn cơm, quên đi nước mắt từng rơi, quên đi lần trước vì sao tranh cãi.
Mãi đến một ngày, chúng ta không yêu nhau nữa, bữa cơm cuối cùng ăn với nhau đã trở thành bữa tối cuối cùng.
Nếu chúng ta không tránh khỏi phải ăn bữa tối cuối cùng, uống chai rượu cuối cùng, chúng ta sẽ ăn gì? Lại sẽ ăn ở đâu?
Mỗi người luôn chết đi từng chút từng chút một.
Có người nói, chỉ cần xem mỗi một ngày đang sống đều là ngày cuối cùng để sống, thì sẽ vui vẻ hơn nhiều. Thế nhưng, khi bạn yêu một người, thì hoàn toàn không thể nào xem mỗi một bữa cơm khác nhau cùng ăn với chàng đều là bữa tối cuối cùng.
Chúng ta luôn hy vọng mãi mãi không có bữa tối cuối cùng.
Nếu như có thể, em muốn cùng ăn với anh mãi đến vĩnh viễn, thấy chúng ta đôi bên dần dần suy yếu trên bàn ăn, mắt già rồi, không nhìn thấy chữ nhỏ trên hóa đơn, dạ dày nhỏ rồi, chỉ có thể ăn một tí ti như thế, răng cuối cùng cũng rụng sạch cả.
Người em yêu chung quy sẽ giống như em, từng chút từng chút già đi bên bàn ăn.
Đến một ngày nọ, em chỉ mong em là người ngã xuống đầu tiên đó.
Cũng giống như mỗi bữa cơm chúng ta cùng ăn sau khi quen biết, rượu em uống không hết, hôm ấy, anh cũng cạn hộ em nhé.
(Trương Tiểu Nhàn)
No comments:
Post a Comment