12.5.14

Nghèo nàn


Một đại phú ông muốn cho con trai mình thể nghiệm cái gì gọi là “nghèo nàn”, bèn gửi con đến nhà người bà con nghèo dưới quê để con đích thân thể nghiệm.

Con trai ông ở quê ba ngày ba đêm.

Trên đường về nhà, ngồi trong xe phú ông hỏi con: “Con cảm thấy thế nào?”

“Rất không tệ.” Con trai trả lời.

“Dưới quê có khác biệt gì với nhà chúng ta không?” Phú ông lại hỏi.

Con trai nói, có rất nhiều điểm khác biệt.

1. Nhà ta có một con chó; nhà họ có bốn con.

2. Trong sân nhà ta có một hồ bơi, nước hồ đã qua gia công xử lý; nhà họ có một cái ao lớn, nước rất trong, dưới nước còn có đủ loại cá bơi lội.

3. Vườn hoa nhà ta có đèn điện chiếu sáng; sân nhà họ có trăng sao chiếu sáng.

4. Vườn hoa nhà ta kéo dài đến bên tường rào; sân nhà họ vươn xa đến chân trời.

5. Chúng ta mua cơm ăn; họ nấu cơm ăn.

6. Chúng ta nghe CD; họ nghe nhạc hội của chim muông, ếch xanh và các động vật khác, khi họ làm ruộng, tất cả những âm nhạc tuyệt diệu này đều sẽ bầu bạn với họ.

7. Chúng ta dùng lò vi sóng nấu cơm; nhưng cơm thổi bằng bếp củi của họ ngon hơn chúng ta nhiều.

8. Nhà ta bốn phía đều là tường rào; nhà họ mọi lúc cửa đều rộng mở, đón tiếp bạn bè đến chơi.

9. Chúng ta gắn liền với điện thoại di động, vi tính và ti vi; họ gắn liền với cuộc sống, trời xanh, nước biếc, cỏ non, cây mát và gia đình.

Phú ông rất đỗi ngỡ ngàng trước quan điểm của con trai, cuối cùng con trai tổng kết: “Con cảm ơn cha! Cha đã cho con nhìn thấy chúng ta nghèo nàn biết bao!”

Chúng ta càng ngày càng nghèo nàn, vì chúng ta đã không cảm nhận được thiên nhiên mà Thượng đế tạo ra cho chúng ta.

Mỗi ngày thứ chúng ta muốn đều là sở hữu, sở hữu, sở hữu, sở hữu nhiều hơn, chưa bao giờ nghĩ đến tồn tại và dâng hiến.

(Internet)

No comments:

Post a Comment