13.5.14
Luận con người
Con người khi mất đi cái dở, sẽ sáng tạo cái hay. Tiến bộ là bức bách ra.
Đem lại niềm vui lớn nhất cho con người là con người, đem lại nỗi khổ lớn nhất cho con người cũng là con người.
Con người là một loài thực vật coi trọng thực tế, anh ta bận rộn tưới nước, bón phân, kết quả cho mình, nhưng thường hay quên mất nở hoa.
Người đơn thuần có lẽ ngốc nghếch, người phức tạp mới là ngu xuẩn.
Con người đều cao quý một khoảnh khắc, bình thường suốt cả đời.
Con người khó thay đổi. Đi khắp chân trời góc biển, ai dạng nào vẫn là dạng nấy, thứ thay đổi chỉ là tình cảnh và vai trò.
Con người rất khó thay đổi thật sự, cốt lõi sớm đã hình thành, chỉ là trong tình cảnh khác nhau hiện ra hình thái khác nhau, biến hóa của tình cảnh ngược lại đã chứng minh tính kiên cố của cốt lõi.
Con người mãi mãi là trẻ thơ, chẳng ai khôn lớn nổi, có kẻ giữ lại tâm linh của trẻ thơ, có kẻ giữ lại đầu óc của trẻ thơ. Chẳng ai tin rằng ngày mai mình sẽ chết, con đường cuộc đời bất tri bất giác đi đến tận cùng, rốt cuộc không phải cứ ngây thơ, thì là cứ hồ đồ.
(Chu Quốc Bình)
Labels:
Chu Quốc Bình
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment