9.5.14
Miên Không (Trích đoạn: Nấu ăn)
Gặp gỡ với người, cùng uống trà hoặc uống tách cà phê, hơn hẳn ăn cơm ở nhà hàng huyên náo ầm ĩ. Nguyên liệu và cách chế biến khi ăn bên ngoài không thể đảm bảo tươi sốt và an toàn. Đến nhà dùng cơm là chuyện thân thiết. Cơm nước đạm bạc là thứ yếu, gặp mặt uống rượu tâm sự mới là mấu chốt. Nếu có rượu ngon, trà thơm, chuyện vui, đủ để bù đắp tất cả. Ăn gì là thứ yếu. Ăn thế nào mới là quan trọng.
Mấy lần ăn cơm ở chùa, ấn tượng rất sâu sắc. Có người đến thêm canh thêm thức ăn, cơm canh được cúng dường không thể kén chọn mà nên có lòng biết ơn. Tư thế đoan chính, toàn tâm toàn ý, ăn hết thức ăn trong bát. Giữ yên lặng, không nói chuyện. Không có đánh giá, cũng không thừa mứa. Trong tâm cảnh như thế, nó là ngon ngọt no đủ. Trẻ em nên sống một thời gian ngắn trong chùa, như thế chúng sẽ học được làm sao ăn cơm, làm sao đối xử với thức ăn.
Trong cuộc sống của một cô gái trưởng thành, vị trí của nhà bếp dần dần tỏ ra quan trọng. Thời thiếu nữ, chẳng cô bé nào muốn nán lại trong bếp. Tốt nhất ăn cơm cũng vội vã, bỏ bát cơm xuống lập tức chạy đến chân trời góc biển. Từ nhỏ đến lớn, mẹ chưa từng yêu cầu tôi nấu cơm rửa bát. Do không trải qua huấn luyện, thiếu thường thức và kỹ xảo đối với công việc bếp núc. Sau khi trưởng thành, rất ít nấu cơm cho đàn ông ăn. Thông thường đàn ông sẽ nấu cơm cho tôi ăn.
Một lần dì đến thăm, vô ý nhắc tới, lúc nhỏ ở quê chơi đùa, khi ấy tôi bé tí, dì là cô bé con, không có đồ chơi, nghịch ngợm vô tri, bắt chim én trên mái nhà xuống, hai đứa cùng chơi. Bị người khác quở mắng ngay tại chỗ, vì nông dân đều cực kỳ yêu quý chim én. Ở miền nam lưu truyền một cách nói, bé gái chỉ cần từng chơi nghịch chim én, sẽ không thể nấu cơm canh ngon nữa. Do đó dì bảo dì cũng không thạo nấu cơm, ăn cơm đàn ông nấu.
Lấy một miếng thịt vai bò, dùng dầu ô-liu, dấm thơm Ý, tỏi, đường vàng, bách lý hương, nước cốt chanh trộn chung ướp thịt. Để trong tủ lạnh một đêm, trưa hôm sau lấy ra rán. Trong khi nhẫn nại xử lý thức ăn, con người học được cách nhận thức, thực hành, sàng lọc và chọn lấy đối với các loại nguyên tố bên ngoài phong phú, cách sắp xếp thứ tự và tâm thái khách quan đối với tính ngẫu nhiên và tính tất nhiên. Cách cho phép và chờ đợi đối với những điều bất khả tri.
Hiện nay dần dần yêu thích nấu nướng. Thu thập thực phổ. Có lúc loay hoay trong bếp là chuyện vui thú. Mở đài, nghe bài hát xưa cũ, lần lượt bày vẽ. Rượu trái cây ngâm trong bình pha lê lớn, các loại trái cây theo thứ tự mùa vụ bỏ vào rượu chưng cất, từ từ màu sắc ngâm thành đỏ sậm, khoảng bốn tháng sau nếm thử được. Vừa làm, vừa thanh lý. Thỉnh thoảng ngừng đợi, có thể ngắm vườn hoa ngoài cửa sổ, cho mình nhấm nháp một ly.
Sau khi kết thúc công việc hoặc việc nhà, đi vào bếp. Có một chiếc tủ kính chuyên đựng những đồ vật này. Các loại tách trà, ấm trà, dụng cụ pha trà, đồ tre trúc, ly đĩa chén bát. Trên bát vẽ lá thông, bông hoa, đám mây, cổ kính giản dị, nền trắng hoa xanh. Có bạn cũ bạn thân hoặc khách phương xa đến, chọn vài chiếc đem ra, rửa sạch lau khô, bày quả hạt, trái cây, bánh trái, cành hoa lên trên, pha một ấm trà xanh, trò chuyện bên bàn. Đối diện tách nhỏ khay nhỏ, mắt cũng trong sáng vui thích.
Trong các loại trà chọn một loại phù hợp tâm trạng hiện tại, rửa tay, đun nước, pha một ấm trà nhỏ, bưng đến trên bàn ăn, ngồi bên bàn nhìn xuống vườn hoa dưới nhà. Sáng, chiều, hoàng hôn, đêm khuya. Tia sáng và cảnh tượng của vườn hoa nhỏ luôn biến hóa, những tòa lầu cao ngất nơi xa và tầng mây trên bầu trời ấy. Trong quảng trường vườn hoa trẻ em tụ tập trượt ván trượt, tiếng cười và tiếng gọi vang vang, ở nơi kín đáo trầm trầm vọng lại. Trang trí phát sáng trên bánh xe ván trượt nhấp nháy ánh sáng đủ màu. Chân trời có tầng mây mong mỏng. Đôi lúc trong không khí còn vương vất mùi thức ăn thừa.
Thời khắc thế này đối với tôi, kết nối sâu xa với nội tâm, vì thế có được tĩnh mịch.
(An Ni Bảo Bối)
Labels:
An Ni Bảo Bối,
Miên Không
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment