22.5.14

Miên Không (Trích đoạn: Mùa hè)




Thời tiết ngày càng nóng hẳn lên. Mua chậu lớn hoa dành dành và hoa nhài, đặt ở chỗ râm mát trong phòng khách, khi ngủ hương thơm thoang thoảng bên gối. Mưa buổi chiều, rào rào, rất nhanh đã tạnh. Sau giấc ngủ trưa ăn anh đào. Hoàng hôn chân trời luôn có ráng mây rực rỡ. Đêm khuya tiếng kêu của ếch xanh thoắt xa thoắt gần. Các cô gái rộn ràng diện váy liền chấm hoa. Mùa hè đã đến.

*

Trong vườn hoa lúc chiều hôm đám trẻ con vui đùa reo hò. Cô gái trẻ mặc váy voan, để lộ cánh tay và bắp chân, tóc đen dày tỏa ra hơi thở. Ngồi ngoài trời uống bia, tán gẫu, lưu luyến quên về. Mọi thứ mùi đều đang bốc hơi mãnh liệt. Dục vọng được bày tỏ hết mức, tính chất của nó là một kiểu thanh khiết. Mùa hè là mùa có ngoại hình gợi cảm mà nội tâm ngây thơ.

Tường vi dễ trồng, sức sống tràn trề, bò lan bốn phía trên giàn leo đầu tường, phiêu bạt chân trời, cuối cùng bắc thành túp lều hoa dày đậm. Cành hoa um tùm cần cắt tỉa trước khi kết nụ, hoang dại khó thuần. Ở quê nhà miền nam, nó có tên gọi thường ngày là thất tỉ muội (bảy chị em). Hoa rộ phơi phới, có lúc bảy đóa trổ trên cùng một cành. Thường nở như ráng mây nơi đầu tường, hương thơm nức mũi, là loài hoa hay gặp trong hẻm cũ.  

*

Mùa hè quen mặc áo một màu phối với váy vải cạp ngang eo, đây là phong cách tương đối cổ điển chính thống. Váy liền luôn được yêu thích. Trong tiệm may, đem vải mua ở Nepal và Ấn Độ may váy, chân váy xếp ly, viền lá sen, cổ tròn nhỏ, là kiểu váy thuở nhỏ từng mặc. Hồi ấy mẹ hay khâu hình hoa thêu lên cổ áo hoặc trước ngực.

*

Hoàng hôn ra ngoài tản bộ. Cây dâu lớn ven đường kết quả chi chít, sau khi quả chín mõm, rụng nát trên con đường lát đá phiến, chỉ có chim hỉ thước mổ ăn. Trên bãi cỏ một đám khiên ngưu dại nền trắng pha tím, sáng sớm nở ra đóa hoa tươi tốt, ban đêm lần lượt khép lại. Hoa dahlia nở đến sáng rực chói mắt, như lời thề ước. Mèo hoang nằm dưới cây bách ngủ yên.

Trong tất thảy những sự dung nạp và tiếp nhận có vẻ như bị động lặng lẽ, có thể cảm nhận được một sức mạnh tích cực tồn tại.

*

Buổi chiều hái quả hạnh. Đi bộ vào núi, cả vạt lớn rừng cây ăn quả. Từ trên cành cây hái xuống một quả hạnh đã chín mềm, bóc vỏ, thịt quả mọng nước tươi rói thơm phức, tỏa ra sức nóng của ánh nắng. Cảm giác ăn vào, hoàn toàn hòa thành một khối với thân thể. Sự vật cần thời cơ đúng lúc, không sớm không muộn. Gặp gỡ cần xảo hợp nhân duyên hoàn mỹ.

Hái quả hạnh xong, nói chuyện phiếm với bác nông dân. Bác bảo quả ở trên cây, độ ấm của ánh nắng hay mưa lớn đột ngột đều sẽ ảnh hưởng đến nó. Mỗi ngày bên trong của nó đều đang phát sinh biến hóa, đều đang đứng trước vô thường. Do đó, kịp thời hái xuống và hưởng dụng nó chính là phương thức tốt nhất.   

*

Đêm hè đọc Ihara Saikaku cũng là một việc tuyệt diệu. Tính khoát đạt đối với tình dục và tình yêu, sống và chết mà văn học cổ điển Nhật Bản truyền đạt, là cơ sở quan trọng trong triết học nhân sinh và thẩm mỹ quan của họ. Ngữ điệu say sưa hứng thú song lại không gợn sóng gió, kể về dục tình nam nữ, dời đổi thế sự, giống như một cảnh hoa nở hoa rụng. Cuối cùng đều phó cho biển cả, cuồn cuộn trôi đi, một vật không còn, rành rành hiển hiện. Ihara Saikaku rất có mùi vị chân thực của ý thiền. Khiến ta đọc đến trong lòng sáng láng như gương.

Làm sao đối đãi tình dục, làm sao đối đãi cái chết. Những vấn đề bị cấm kỵ này là vấn đề quan trọng và thực tế mà ta cần phải đối mặt. Nó cùng với chuyện có ăn no hay không, có sống được hay không, là thuộc tính thống nhất. Phương thức xử lý của người Nhật là phương thức tôi thích. Họ đối mặt, tiếp nhận, hưởng thụ, an nhiên. Cho cảm giác siêu việt của thẩm mỹ, lại xem đó là bình thường.

Chỉ có hiểu rõ thái độ này, mới có thể hiểu rõ sự trịnh trọng và khoát đạt đầy đủ phân lượng khi họ đối đãi non nước sân vườn, một cảnh hoa nở, một tách trà..., và thẩm thấu trong quan hệ giữa con người với vạn sự vạn vật. 

*

Ao vườn nhà, hoa sen đã nở rộ. Thông thường trước tiên có một đóa bung cánh sớm nhất, trong một đêm, những đóa khác lần lượt hé mở. Lá sen có thể nấu cháo. Nước cháo trắng nhuốm màu xanh lá mượt mà, quyện hương thơm thoang thoảng của cánh sen, trộn với đường phèn. Lá sen khi cháo nấu chín sắp tắt lửa bỏ vào đậy nắp. Năm nay, cả ao sen đỏ độc nhất mọc ra một gốc sen trắng. Chẳng biết nó vì sao mà trổ.

Lá sen san sát, kết thành bóng râm xanh mát. Chuồn chuồn đỏ thường xuyên ghé thăm. Buổi tối nghe tiếng ếch kêu đi vào giấc ngủ.

*

Màu móng tay nhuộm bằng hoa phụng tiên thoáng pha sắc vàng hạnh hơi say. Dù là cánh hoa màu gì, đỏ sậm, hồng phấn, tím nhạt, trắng, màu sắc nhuộm ra cuối cùng đều như nhau. Trên ngón tay ngửi được hương thơm thoang thoảng của nước cốt hoa. Thiên nhiên ban cho phụ nữ rất nhiều quà tặng. Phụ nữ nên giống như thực vật dung nạp và tiếp nhận một cách yên tĩnh mà tự nhiên. Phụ nữ nên chờ đợi được yêu.     

*

Hoàng hôn trời mưa rất to, mất ngủ, đọc quyển “Đại viên mãn” mượn về. Bên gối ngửi được hương thơm của hoa dành dành. Tiếng địa phương có từ “thơm nức”, dùng với nó là thích hợp nhất. Hương thơm của hoa dành dành chất phác mà bồng bột. Thời thơ ấu, những người phụ nữ bên cạnh tôi, mẹ, bà ngoại, đều quen cài hoa dành dành trắng tinh thơm ngát trên người. Ở miền nam, họ gọi nó là hoa ngọc hà.

Hôm nay lục tìm một chiếc áo lạc mất đã lâu. Uống trà, gọi là Lan Hoa Quan Âm. Rất đẹp.

(An Ni Bảo Bối)

No comments:

Post a Comment