4.6.14
Người khác là người khác
Có rất nhiều nỗi đau khổ là con người ta tự chuốc lấy, thích so sánh với người khác chính là một nỗi đau khổ tự chuốc lấy. Mình là mình, người khác là người khác, sao lại có quá nhiều người cứ so sánh mình với người khác nhỉ? Vốn dĩ là hai cá thể hoàn toàn chẳng liên quan, vừa so sánh, đã đẻ ra nhiều chuyện, khốn khó đau khổ các kiểu cũng theo đó sinh ra.
Trong quá trình so sánh, rất nhiều người đều sẽ phát hiện người khác sống vui vẻ sung sướng hơn mình; cũng sẽ phát hiện người khác sự nghiệp thuận lợi, tình yêu như ý, còn mình dường như chả có gì hết.
Trong quá trình so sánh, dưới tình huống phát hiện người khác tốt đẹp hơn mình, lòng căm tức tự nhiên nảy sinh; vì sao? Mình dường như mọi phương diện mọi điều kiện đều không kém hắn, cớ gì trên thực tế lại điểm nào cũng chẳng bằng hắn, đó là vì sao? Là xấu số, hay là thời vận tạm thời chưa đến? Tương lai sẽ thế nào, sẽ vẫn thua sút người ta, hay một mai kia có thể thăng tiến vùn vụt, nở mày nở mặt?
Trong quá trình so sánh với người khác, rất khó phát hiện người khác kém cỏi hơn mình, nguyên nhân rất đơn giản:
1. Con người ta hiếm khi chọn người nhìn bề ngoài tệ hơn mình làm đối tượng so sánh.
2. Người nhìn bề ngoài có vẻ hay hơn mình, người ngoài không trông thấy chỗ dở của anh ta.
Người khác thế nào là chuyện của người khác, muốn tự chuốc phiền não, thì cứ thường xuyên tìm ai đó để so sánh.
(Nghê Khuông)
Labels:
Nghê Khuông
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment