Một
hôm, vợ nhờ tôi ra cửa hàng mua chanh. Lúc sắp ra cửa, vợ dặn đi dặn
lại, bảo tôi chọn thật kỹ, lấy quả lớn và tươi, đừng mua về quả nhỏ và
héo. Tôi vào cửa hàng, đến trước sạp chanh bắt đầu lựa. Nhưng tôi cứ cảm
thấy chanh trước mặt nếu không quá nhỏ thì sắp héo hoặc vỏ quá dày.
Tôi liếc sang bên phải, bên phải còn có một sạp chanh. Có một gã cũng đang lựa chanh
ở đó. Chanh gã cầm trong tay quả nào cũng vừa lớn vừa tươi, thoáng nhìn
đã biết là hàng tốt. Tôi muốn đợi gã đi khỏi, lập tức sang sạp bên ấy
lựa.
Tôi vừa giả vờ tiếp tục lựa chanh, vừa ngó đăm đăm vào tay
gã kia, đợi gã lựa xong rời đi. Nhưng mười phút đã trôi qua, gã đáng
ghét ấy vẫn ở đó lật tới lật lui, tỉ mỉ chọn lựa. Gã cầm quả này lên,
đặt xuống; cầm quả kia lên, lại đặt xuống, dù chanh trước mặt gã quả nào
cũng hấp dẫn như được tuyển lọc ra.
Tôi quả thật không nhịn
được nữa, quay người về phía gã nọ, muốn lên lớp gã một trận, nhưng bên
phải tôi chỉ là một tấm gương...
(Lý Đông Mai)
No comments:
Post a Comment