11.11.13

Nếu

Trời tờ mờ sáng, sương mù sắp tan mà chưa tan. Anh đưa em đến trước cánh cửa khóa kín, mời em đi vào, nghe nói đó là một thế giới thần kỳ tươi đẹp.

Em nói, anh gỡ bỏ mặt nạ trước, chân trời góc biển em đều bằng lòng ở bên anh. Anh nói, nếu em cùng anh đi vào, đừng nói gỡ mặt nạ xuống, anh sẽ khiến toàn bộ nguyện vọng của em đều thực hiện.

“Nếu anh thật lòng, vì sao không để em nhìn thấy bộ dạng thật sự của anh?” Em hụt hẫng hỏi.

“Nếu em dũng cảm, vì sao không bằng lòng cùng anh đi vào?” Em nghe thấy thanh âm của anh, bi thương, từ trong màn sương truyền đến.


(Trương Mạn Quyên)

No comments:

Post a Comment