Bốn chữ này xưa nay khó mở miệng nhất. Trong lòng chúng ta đã nghĩ trăm ngàn lần, lúc sắp mở miệng vẫn cảm thấy ngượng ngùng.
Câu “Anh yêu em không?” này, không thể nói quá sớm, cũng không thể nói
quá muộn. Nói quá sớm sẽ ảnh hưởng toàn cục, nói quá muộn đã không còn
tác dụng nữa.
Khi đang yêu say đắm hỏi đối phương: “Anh yêu em không?”, chàng liền biết bạn đã kết chàng chắc rồi, từ đó về sau quan hệ của các bạn chính là bạn yêu chàng nhiều hơn.
Chàng không yêu bạn nữa, bạn rưng rưng nước mắt hỏi chàng: “Anh yêu em
không?”, phải chăng đã hỏi quá muộn? Có những sự việc quá muộn mới hỏi,
chỉ tỏ ra ngốc nghếch.
Trên giường hỏi chàng: “Anh yêu em
không?”. Thế thì bạn có lẽ là cô gái nhút nhát. Lúc này có anh chàng nào
khờ đến nỗi trả lời không yêu?
Sự đã rồi mới hỏi chàng: “Anh yêu em không?” cũng là hỏi quá muộn, lúc ấy hỏi phỏng có ích gì?
Bản thân gặp trắc trở lớn hoặc xảy ra tai nạn, nửa đời sau cần chàng
chăm sóc, mới hỏi chàng: “Anh yêu em không?” là có chút ích kỷ.
Đã có con với chàng, mới hỏi: “Anh yêu em không?”. Bạn cho rằng bạn vẫn là đứa con nít sao? Bạn hỏi cũng quá muộn rồi.
Lúc nào nên hỏi? Thời cơ để hỏi chung quy không nhiều, có lẽ nên hỏi chàng: “Anh yêu em không?” lúc chàng yêu bạn sâu sắc nhất.
Khi không thể khẳng định, hỏi để làm gì?
(Trương Tiểu Nhàn)
No comments:
Post a Comment