11.11.13

Mẫu đơn




Tôi đương nhiên không thích mẫu đơn. Những thứ quá tráng lệ luôn có cảm giác ngăn cách sâu xa với tôi.

Huống chi nó thật sự mang dáng vẻ phú quý. Một bộ dạng ung dung và độ lượng của vợ cả. Một bộ dạng không kiều diễm lạnh lùng mà lại sắc màu rực rỡ. Thái độ của mẫu đơn thật ung dung, không chút khẩn trương, không chút e lệ, một dáng vẻ rộng rãi từng trải sự đời.

Thái độ của tôi đối với nó hiển nhiên là lạnh nhạt, lặng lẽ. Không lạnh không nóng. Cũng giống như có một số người, tôi trời sinh không thích họ, họ nhiệt tình hơn nữa, cũng không gợi nổi sự xao xuyến của tôi. Tôi vẫn chọn xa cách.

Mùa xuân, đi Lạc Dương ngắm mẫu đơn.

Từng mảng từng mảng, rất tráng lệ. Quá là hoành tráng, nhưng tôi lại chẳng chút hứng thú. Xem qua liền bỏ đi. Không chụp ảnh, dường như chẳng liên quan gì với tôi. Những thứ thành mảng luôn khiến tôi nảy sinh ý chán ghét.

Dương Ngọc Hoàn là mẫu đơn, đời Đường cũng là mẫu đơn. Tráng lệ nền nã mà chói mắt, vẻ cao ráo và đẹp đẽ của nó đều không phải là kiểu tôi thích. Tôi thích những bông hoa hơi mang khí chất thương cảm, ví như tường vi, ví như anh đào, hoặc là ba tiêu. Thái độ của tôi đối với chúng khoan dung và thả lỏng hơn.

Nhưng tôi mê luyến đời Đường. Đời Đường là hoa mẫu đơn của Trung Quốc. Trước đây có một ban nhạc tên là Đường Triều, điên cuồng hết sức, đều cao gần một mét chín, tóc dài, sau đó, một thành viên qua đời, có người viết về anh: “Mẫu đơn tàn rồi”. Mẫu đơn quá nặng khí chất quý phái. Không uể oải, luôn đoan trang, giống một người không có bí mật, biểu diễn hoa lệ cho người ta xem, mà bạn thoáng nhìn đã có thể xuyên thấu nó, thật ra nó chẳng có ý vị gì cả.

Suy cho cùng những thứ có ý vị mới có thích thú.

Nó nở quá hết mình, quá nhiệt tình, khiến người ta không thể ngăn trở. Giống như tình yêu của một cô gái, quá nhiệt tình, sẽ khiến đàn ông sợ chạy mất… Trạng thái tốt nhất của tình yêu là gì? Tên ở trên dây, sắp bắn mà chưa bắn. Giữa nam và nữ, biết đôi bên thích nhau, không điểm thấu, huyền diệu nhất. Nói ra rồi, chân chạm đất rồi, xem hết thảy rồi, lập tức không còn ý vị. Mà mẫu đơn, cả một chút mập mờ cũng không có, ung dung làm vợ người ta, cưới hỏi đàng hoàng, nở rộ đến già.

Có lẽ trong lòng tôi cứ u ám, cứ có ý chống đối trước mẫu đơn nở hoa quá long trọng. Càng hoặc là, tôi căn bản không phải kiểu người như mẫu đơn. Tự đáy lòng tôi cự tuyệt những thứ to lớn, long trọng, quá đỗi đẹp đẽ, giống như cự tuyệt Thái Sơn. Uông Tăng Kỳ nói: “ Tôi sợ những thứ đao to búa lớn.” Tôi đồng ý câu nói này. Mẫu đơn quá mạnh mẽ, có cảm giác khinh người quá đáng, khí thế hăm hở ý chí hăng hái, thật ra tôi thích cảm giác uể oải, riêng tư, nhàn nhã vô sự hơn, mẫu đơn không phù hợp khẩu vị của tôi.

Nhưng mẫu đơn đột nhiên đã đến trước mặt tôi.

Có một chị bạn, chị bảo: Tớ tặng cậu thứ gì nhỉ? Cậu xem, đón Tết rồi.

Tôi đang do dự, chị liền bảo: Tớ đã mua hai chậu mẫu đơn, tặng cậu nhé.

Lúc ấy, chị ở Sơn Đông, ở một thành phố cách Hà Trạch rất gần, đang là mùa đông, chị đưa hai chậu lớn mẫu đơn đến bến xe khách đường dài, sau đó năn nỉ mãi mới chất được lên xe gửi tôi – đương nhiên là ở cốp sau.

Trùm bao nylon lên, ngàn dặm xa xôi tặng mẫu đơn. Bạn khiến tôi làm sao cự tuyệt mẫu đơn được nữa?

Hôm ấy chị đợi xe mãi, chuyến xe đầu tiên đi Lang Phường đã chạy qua. Hôm ấy Tam Cửu, cực rét. Chị đứng trong sương mù đợi xe đi Lang Phường chạy ngang, đợi suốt hai tiếng đồng hồ, còn mẫu đơn, kiên trì chờ đợi như vậy.
  
Mẫu đơn đến Lang Phường, tôi đi đón mẫu đơn.

Hai chậu lớn quá hoành tráng, cao hơn một mét, chậu cũng vẽ hình hoa mẫu đơn nở, sự dung tục mà tôi chán ghét tan thành mây khói trước mẫu đơn đến từ ngàn dặm xa xôi, đây không phải là lông ngỗng ngàn dặm gửi tặng, mà là mẫu đơn, mẫu đơn đấy.

Gốc của mẫu đơn vốn đen đen tím tím, có ý vị cổ kính. Chạc cây khoa trương, không vững vàng. Cành cây già cỗi, uốn lượn trong chậu, hoa lại yêu kiều đến nóng bỏng, mẫu đơn, từng đóa rồi từng đóa bừng nở.

Mỗi khi nở một đóa, tôi liền chụp lại đưa lên blog. Tôi đang khoe mẫu đơn của tôi – mẫu đơn ngoài ngàn dặm gửi đến.

Hóa ra, mẫu đơn có hơi ấm khiến người yêu thích đến thế.

Tôi thay đổi thái độ trước đây, đã có thái độ rõ ràng của mình đối với những sự vật nhiệt liệt.

Hoa khai phú quý có gì không tốt? Dung tục có gì không tốt? Kiên trì ít lời và lạnh lùng thanh cao là tốt sao? Tôi vẽ mẫu đơn lên một chiếc áo đen vải gai, áo đen phối với mẫu đơn đỏ, tôi cảm thấy rất đẹp, rất dễ nhìn. Sau đó, tôi ra phố, ngắm đèn lồng đỏ treo ở Quảng trường Thời đại ngày Tết, đi xuyên qua những đèn lồng ấy, ngửi mùi pháo, thật thơm.

Trên đèn lồng đỏ có một số vẽ mẫu đơn, tôi gửi tin nhắn cho chị bạn: Mẫu đơn vẽ trên đèn lồng đỏ này thật là đẹp mắt.

Chị nhắn tin trả lời: Gió xuân mẫu đơn, đều đẹp, cậu đẹp hết mình nhé, nhân lúc còn trẻ.

Tôi biết, trẻ tuổi thứ gì cũng tốt, giống như mẫu đơn, bởi vì phóng túng, bởi vì hết mình, bởi vì, không chấp nhất.


(Tuyết Tiểu Thiền)

No comments:

Post a Comment